Thơ không muốn đặt tựa
Bài số 3


Bất chợt anh gặp mình đâu đó
đi giữa ngây ngô mây trắng một màu
Bất chợt gặp câu thơ giữa miền gác trọ
ánh mắt chạm vào thành tiếng gió qua mau

Lâu quá ngỡ mình quên tất cả
những gương mặt mưa những gương mặt phố
những gương mặt người...
Bất chợt giữa hàng cây thấy mình hóa lá
còn xôn xao tiếng cười
bên Thu vàng đấy thôi

Bất chợt rồi hôm nào bất chợt
anh khô gầy ngòn ngọt gió thăng du
không giữ nổi đôi vai mờ đơi mắt ướt
trầm hương trầm hương
trí nhớ tù mù

Ngọn lửa nào thắp mênh mông trời đất
soi một buổi chiều anh vẽ gương mặt sông
anh nhặt một tiếng cười
từ con đường hàng cây hun hút
bất chợt vang lên. Anh nhớ nao lòng

Lâu quá ngỡ không còn
ngỡ đã chiều đã nhạt
rồi bất chợt
bất chợt như loài xương rồng mọc lên từ đất
câu thơ ra hoa đỏ rực cuối con đường


12-2001
(Thơ vừa được khai quật)
 
Top