
Kể với Quỳnh Hoa
(Hay Thơ ngày đi)
Có một đêm thức đợi Quỳnh Hoa
viết bài thơ trăng non lòa xòa
nghe hai vai đau như vách núi
nghe Sài Gòn con đường nào cũng vội
may mà còn trăng
may mà còn hoa
Có bình minh nghoảnh mặt về đông
chờ bài thơ bóng mây hồng hồng
đã trót cháy dấu chân cơn khát
thì đưa lòng bàn tay vuốt mặt
giọt mồ hôi rơi trên bài thơ
Về với sông nghe loài rong rêu hát
chữ nghĩa vô hồn
Về với biển nghe dâng ngọn sóng
tận cùng mênh mông
Mai còn thơ chảy trong huyết mạch
mà dứt áo chào dòng long đong
Thôi về kể với Quỳnh Hoa thành thật
có cánh buổm đã neo trong lòng
(SG-2000)