Điều lạ là các bài hát hay viết về HN, theo tôi, là đều của các nhạc sĩ xứ khác, chủ yếu ở miền nam. Hai bài mà tôi rất thích là bài “Nhớ Mùa Thu Hà Nội” của Sơn, hoặc bài “Có phải em, mùa thu Hà Nội” của Trần Quang Lộc. Chưa kể đến nhạc sĩ Hoàng Hiệp, đứa con của miền nam đã có nhiều ca khúc bất hủ về HN mà khó có nhạc sĩ HN nào sánh được.

Nhưng trình bày những ca khúc hay về Hà Nội thì nhất thiết phải là các ca sĩ Hà Nội, mà đại diện là Hồng Nhung. Hồng Nhung mà tôi nhắc đến là Hồng Nhung của hơn mười năm trước với giọng hát nồng nàn, khỏe khoắn và nụ cười răng khểnh, chứ không phải một Hồng Nhung yểu điệu, nhí nhảnh một cách quá đáng ở tuổi 40 như bạn thấy bây giờ. Đúng ra tôi định nhắc Ngọc Tân, nhưng thôi. Hà Nội nên được thể hiện qua hình ảnh một em gái vẫn hơn là một anh giai mắt kiếng.



Và tôi cũng có thơ về HN. Chả nhẽ lại uống rượu của người ta mãi mà không viết gì à. Bài này khá mới, có lưu ở đây nhưng cứ post lại. Tặng các blogers Hà Nội nhé. (Hôm rồi có bạn nào phàn nàn là tôi tặng thơ nhiều quá mà lại toàn thơ cũ, tôi mong người nhận đừng phiền nhé, có thơ tặng nhau là quý rồi, phỏng ạ)

UỐNG RƯỢU Ở KINH THÀNH

Những chén rượu hoa vàng lịm giọt
Cứ tràn qua môi anh tràn qua môi anh
Sông Đuống dài sương sa gió buốt
Cuồn cuộn say sưa đêm kinh thành

Thâm trầm gió và thâm trầm ánh sáng
Từ rêu phong phiến gạch Hoàng Thành
Cả ngàn năm sông Hồng rượu trắng
Chảy tràn trề trong giấc mơ anh

Ngày sánh gió những âu lo chìm mất
Anh bay trên những bãi ngô dài chim sẻ nâu
Bay qua thoảng những phố phường xưa cũ
Thấy phong lưu mình trên mái Hậu Lâu

Đêm uống rượu kinh thành say quá
Nghiêng mặt hồ lấy Tháp Bút làm thơ


Hà Nội, mùa đông 2004
 
Top