
Đêm
Đêm chợt thức cùng nhành Mai đương nụ
ô cửa không đèn thấp thoáng bóng chiêm bao
Anh nghe gió của mùa đông xưa cũ
lành lạnh gọi về. Ngoài phố lá lao xao
Đêm chợt thức chợt ngồi yên phỗng đá
đôi mắt có bốn mùa. Đôi mắt đầy sương
buồn một nỗi như đọc bài thơ lạ
miệng hát lời chim bỏi tiếng phố phường
Sống như sông. Đêm chợt thức giữa bờ
lục bình theo nước ròng tìm cố xứ
Thơ cháy trên tay khói mành mành tư lự
anh đăm tìm văng vẳng bến vạn đò
Sống như gió. Đêm thức cùng hoa cỏ
ngằn ngặt hương xuân hương thảo nguyên
chợt thèm trở về tài hoa bão tố
tìm những xác tàu rượu chuốc vô biên
Sống như thơ. Đêm thức cùng thơ
đau đáu mãi với bốn mùa chật chội
quang gánh ngày mai và cô đơn rất đỗi
còn mất bây giờ đầy ắp toan lo
Đêm chợt thức. Lòng cũng lá lao xao
(SG-1999)