
Dạo này cả nhà đi đánh quần vợt.
Ba thì cũng hai năm chưa cầm đến cây vợt, mẹ thì còn xa hơn, những tám năm, còn Hà Thi thì chưa biết quần vợt là gì. Mục đích của đợt thể thao quần chúng này chủ yếu là phục vụ nhu cầu giảm cân của mẹ và Hà Thi, còn ba thì chỉ mong giảm tí mỡ trong máu.
Tự nhiên hôm kia có một thằng lượm banh mon men đến tán chuyện và phán một câu xanh rờn: “Em nhìn anh đánh là em đoán được tính cách của anh đấy”, thấy lạ tôi liền hỏi ngay: “Vậy chú nói cho anh nghe xem nào”. Thế là cu cậu ưỡn bụng phán còn hơn thầy bói:
“Nói chung, anh đánh theo lối cũ bằng cách mở rộng tay và đánh bóng rất mạnh, những cú đánh của anh đầy uy lực và mong muốn giải quyết kết cục trận đấu, nhưng chúng thường bị hỏng do anh quá nóng vội và thiếu kỹ thuật. Có thể kết luận anh là người tự tin, hiếu thắng và có thực lực nhưng lại thiếu sự tính toán và sự khéo léo cần thiết”
Tối về nhà nằm ngẫm nghĩ thấy thằng ấy nói có phần đúng, mà đáng tiếc nhất là biết mình thiếu sót mà không sửa được. Vậy là tính cách đúng rồi.
Trong quần vợt, có ba loại người
Loại người đầu tiên là loại người của kỹ thuật, của khéo léo và thông minh. Họ thường đánh chuẩn, hạ gục đối phương bằng đường bóng hiểm, xoáy hoặc ở góc xa. Họ thường là người của chiến thắng.
Loại người thứ hai là loại người của phòng thủ. Họ không có nhiều sức mạnh nhưng vẫn có thừa thông minh và khéo léo, họ thường đỡ được tất cả những đường bóng tấn công và chiến thắng của họ là khi đối phương nóng vội và hỏng trong một lần tấn công nào đó. Họ cũng là người của chiến thắng.
Loại người thứ ba là loại thằng tôi. Là loại người thô lỗ, cậy sức. Thích đánh bóng mạnh, đánh thật mạnh để mong khuất phục đối thủ, không cần tư duy, không cần kỹ thuật, không cần hiểm hóc… Đây thường là loại người của thất bại.
Nếu đánh quần, bạn sẽ chọn là loại tay vợt nào. Thường thì bạn chọn số 1 nếu bạn còn trẻ và số 2 nếu bạn đã qua tuổi sung mãn.
Còn tôi, tôi vẫn thích chọn số 3.
Quần vợt là một môn thể thao đối kháng. Tôi không thích nhìn nét mặt tiếc nuối của đối phương khi họ đánh hỏng và mất điểm. Tôi càng không thích nhìn vẻ bất lực của họ khi họ nhận một đường bóng hiểm hay ở góc xa. Tôi thích cái cách họ bị khuất phục bởi một cú đánh “sấm sét”. Và cho dù thường xuyên là kẻ bại trận chung cuộc, nhưng tôi muốn đối phương vẫn luôn nhớ rằng: tay ấy, nó đánh mạnh ghê gớm.
Có lẽ vì tôi quá bản năng,vì tôi thích tận hưởng một chiến thắng nhỏ và theo lối tự nhiên hơn là một chiến thắng lớn với nhiều kỹ thuật. Tôi chấp nhận thất bại để thể hiện sức mạnh và ý chí của mình hơn là thành công bằng mọi giá.
Còn bạn, bạn sẽ chọn là loại đối thủ nào?