
Chiều Gió
Cuồng lên cuồng lên
đừng cho bình yên trôi vào đêm
hỡi đội quân lá khô và bụi
chiều mái phố rêu phong xam xám tối
ta cưỡi gió về thịnh nộ với trần gian
Trận mây tan trận mây giăng
những giấc mơ màu trắng rủ cờ hàng
những linh hồn hốt hoảng tìm chốn ẩn
ta tung hê lên trời bọn số phận
gió chiều ta tung vó trăm năm
gió chiều ta tung vó ngàn năm
chẳng còn vành nguyệt quế cho ta
mưa là lúc con người tập khóc
chiều nay cuồng lên trong u mê đơn độc
vời vợi buồn khúc khải hoàn ca
SG-Say-1996