...
Lái xe có khó không? Chắc là không. Vì nếu khó thì giới tài xế hẳn là lương cao lắm chứ đâu có làng nhàng đủ ăn mà không đủ nhậu được.


Vậy lái xe có dễ không? Dễ thế quái nào được. Này nhé. Hai chân mà giậm ba càng, vừa ga vừa côn nhưng căng nhất vẫn là khoản đạp thắng (phanh). Tay thì vừa ôm vô lăng điều khiển xe vừa cứ phải sang số liên hoàn, chưa kể đến đá pha, xi nhan, lau kính, ngoáy mũi, nghe phone, gãi tai, nói chung là các kiểu. Mắt thì khỏi nói, nhìn trước trông đường, nhìn hai bên trông xe, nhìn đằng sau trông bọn vượt ẩu, bám đuôi, nhìn xa trông biển báo, công an, nhìn gần coi chừng bọn thắng gấp. Vậy đó. Lái xe không hề dễ dàng.


Cũng như cuộc sống. Sống có khó không? Nhiều bạn trẻ băn khoăn vậy.


Ừ thì sống cũng khó. Nào gia đình, công việc, sự nghiệp, bạn bè, đam mê, con cái, tương lai…đủ thứ cần phải lo nghĩ, cái nào cũng có mục tiêu và mình phải dành thời gian cho nó, cái nào cũng nhiều.


Mà sống cũng dễ. Ai người ta cũng đang sống đấy thôi






Bạn đã từng coi Forrest Gump chưa? Theo tôi đây là bộ phim vĩ đại của một diễn viên vĩ đại được sản xuất bởi một nền điện ảnh vĩ đại. Nó kể một câu chuyện đời bình thường của một con người bình thường (nếu không nói là dưới mức bình thường) với những suy nghĩ bình thường.


Cuộc sống, qua mắt nhìn của Forrest Gump, thật đơn giản và dễ dàng. Cũng cuộc sống đó, trong mắt nhiều người khác lại rất phức tạp, đầy biến cố và toan tính. Như một hệ quả, Forrest Gump trở thành một kẻ đần, một kẻ ngớ ngẩn trong mắt người khác, để thương hại, để lợi dụng hoặc đáng mừng nhất, là để tin tưởng, như không còn có thể tin vào điều gì khác.


Quay lại chuyện lái xe. Một ngày nọ, trong công ty tôi có một chiếc xe tải nhỏ và người tài xế đang muốn xin nghỉ việc. Chiếc xe tải này thực chất phục vụ cho phòng kinh doanh của tôi nhiều nhất nên tôi cũng hơi lo. Tôi chỉ còn vài ngày với anh tài xế mà tôi chơi rất thân nên tôi bảo anh ta dạy tôi lái xe. Anh này tính cục mịch, ít nói. Anh chỉ bảo tôi về công dụng của từng thứ điều khiển xe và bảo tôi lên xe, nổ máy và chạy đi. Tôi leo lên xe, xoay chìa khóa, đạp côn, vào số... Từ ngày hôm đó tôi đã biết lái xe.


Vậy thì lái xe có khó không.


Không. Nếu bạn leo lên xe và lái đi.


Có. Nếu bạn cứ đừng dưới đất và hỏi hoài câu đó.


Vậy sống có khó không. Có. Nếu bạn hết ngày này qua ngày khác không ngừng than vãn về cuộc sống của mình thay vì sống trọn ngày hôm đó và cho đến hết quãng đời còn lại.


Tôi có lần kể với bạn là một hôm tôi thèm lên Pleiku uống café và tôi đi thật. Ai cũng hỏi: Kỳ vậy? Chỉ có vợ tôi là thấy bình thường. Chẳng có gì kỳ lạ. Nếu đột nhiên tôi chết mà chưa được lên Pleiku uống café thì tôi sẽ ân hận lắm. Nên tôi cứ đi. Cũng như tôi từng muốn viết một cuốn sách, tôi cũng đã làm thậm chí còn đem đi in với con số khổng lồ. Ai cũng nói tôi thật ngông cuồng.


Có thể tôi sai. Có thể cuộc sống của tôi nhiều rủi ro. Nhưng có lẽ tôi sẽ không bao giờ hỏi mình: Sống có khó không? Không. Tôi không có thời gian cho những câu hỏi ngớ ngẩn đó. Tôi chỉ biết sống, dù là để “uống rượu, làm thơ, giang hồ nửa buổi” thì tôi vẫn yêu cuộc sống của mình, và sống trọn với nó, mỗi ngày.


Chúc các bạn đầu tuần vui vẻ. yêu đời.



Xem thêm:

- Còn chút gì để nhớ

- Tôi đã từng viết một cuốn sách

 
Top