Nhà nào mà chả có đàn ông...

Đàn ông 1:



Cựu chiến binh, cựu chiến sĩ đặc công, dũng sĩ diệt Mỹ, dũng sĩ diệt Hàn, dũng sĩ các loại, huy chương, huân chương, bằng khen bỏ đầy một cần xé…Đi lính năm 15 tuổi, gần hai mươi năm trong chiến tranh, bị thương nhiều lần, thương tật lên đến 81% (nghĩa là chỉ còn 19% so với một người bình thường), trong người còn nhiều mảnh đạn đến nỗi máy quét kim loại ở sân bay vẫn kêu inh ỏi khi đi qua. Mới đây, một mảnh đạn nằm trong đầu bỗng nhiên trồi ra mắt, thế là phải mổ để móc con mắt luôn…

Học ít hiểu nhiều, tinh thông võ nghệ, dũng cảm phi thường, ngang tàng vô lối, coi trời bằng vung, suốt đời không biết quì lụy ai điều gì, tấm lòng nhân hậu vô biên, luôn lấy việc nghĩa làm trọng, giúp đỡ người nghèo (hơn), bảo vệ người cô thân cô thế, chính trực quang minh nên suốt đời thua thiệt. Cởi áo lính về đạp xích lô nuôi vợ con, không màng danh lợi…

Nhờ đàn ông này mà các đàn ông con đi học không tốn tiền học phí lại còn có học bổng, nhờ đàn ông này mà gia đình có được căn nhà tình nghĩa sau bao năm ăn nhờ ở đậu, nhờ đàn ông này mà các đàn ông con trong gia đình lớn lên cũng biết trọng nghĩa khinh tài, sống chính trực quang minh…

Bây giờ đàn ông này đã đến tầm thất thập, tiểu đường nặng, cao huyết áp, vết thương cũ tái phát khắp nơi, chỉ sống điền viên vui cùng 3 đứa cháu nội, già rồi, thị lực chỉ còn 12% thôi, nhưng nói thật nhé, cỡ năm bảy thằng thanh niên ngoài phố không phải là đối thủ của đàn ông này đâu…

Đàn ông 2:



Biết hết rồi nhé, không chú thích thêm

Đàn ông 3:



Mới 11 tháng tuổi, chưa biết đi nhưng đã biết nói, đã mọc ba cái răng...

Đàn ông này chưa được một tuổi nhưng rất…đàn ông. Rất biết bảo vệ mẹ, bà và chị Hai. Hôm qua cô Lệ trêu, giả vờ đè chị Hai để chị Hai kêu cứu. Vậy mà đàn ông này tưởng thiệt, mắt long lên, tay nắm chặt, miệng hét không ngừng, bò phắt đến chỗ chị, nắm tóc cô Lệ lôi ra, rồi ôm lấy chị Hai (và khóc…).

Đàn ông này lớn lên, cũng sẽ là một đàn ông “học ít hiểu nhiều, tinh thông võ nghệ, dũng cảm phi thường, ngang tàng vô lối, coi trời bằng vung, suốt đời không biết quì lụy ai điều gì, tấm lòng nhân hậu vô biên, luôn lấy việc nghĩa làm trọng, giúp đỡ người nghèo (hơn), bảo vệ người cô thân cô thế, chính trực quang minh…”

Xem thêm:
- Xích lô
- Hà Văn
- Ba người phụ nữ của tôi
 
Top