
Là tên cuốn sách mà tôi vừa được tặng từ một bạn blog. Cuốn sách vừa rời nhà in còn thơm mùi giấy mực.
Là một cuốn sách nếu chẳng biết nên xếp vào loại gì, cái chữ "tạp bút" có vẻ cũng không hợp lắm.
Là một cuốn sách nhặt nhạnh từ các bài viết trên blog mà vợ chồng tôi đã cùng đọc rất nhiều, nhiều lần, ở đây.
Là một cuốn sách mà tôi nghĩ, tất cả những đứa trẻ cần đọc vì nó chất chứa tấm lòng yêu thương con cái vô bờ bến của một người cha.
Là một cuốn sách mà tôi nghĩ, tất cả những người cha cần đọc để học cách yêu thương con trẻ, như "bố yêu các con nhiều như hơi thở, như mỗi lần bố chớp mắt trong đời..."
Là một cuốn sách mà tôi cầm đọc lại dù tôi đã đọc hết bên blog nhà anh. Đọc lại và xúc động. Đọc lại và đồng cảm. Bởi vì tôi cũng có con gái, tôi cũng có con trai và tôi cũng yêu chúng nhiều như thế, tôi cũng luôn muốn viết cho chúng như thế.
Tôi cũng đã từng muốn viết cho con những dòng như thế này, với một tấm lòng thiệt tình như thế này:
Bố có lỗi với con
Con gái yêu thương của bố,
Bố có lỗi với con, vì vô tình, bố có thể cướp mất người đàn ông của riêng con.
Bố đã quá chăm sóc thương yêu con, tỉ mỉ như một người mẹ, quảng đại như một người bà, nghiêm khắc như một người cha, thân thiện như một người anh, dịu dàng như một người yêu. Có lẽ sau này, người yêu con cũng chỉ làm đến thế.
Mỗi khi chạy xe ngoài phố, bố thường lái xe một tay, tay kia vòng ra sau cầm bàn tay mềm mại của con, hoặc để bàn tay ấm của bố lên đầu gối con, để con biết bố và con luôn kết dinh hữu cơ trong yêu thương vô thức. Có lẽ sau này, người con yêu cũng chỉ làm được đến thế.
Mỗi đêm con ngủ, bố đều vào phòng con đắp lại cho con cái chăn, chỉnh lại nhiệt độ máy lạnh, hôn lên trán lên má lên bàn tay bàn chân con. Có lẽ sau ngày, người yêu con cũng chỉ làm được đến thế.
Bố luôn có cảm giác thiếu con, chỉ một khoảnh khắc bố không nhìn thấy con là bố đã có cảm giác xa con lâu lắm rồi. Bố luôn tìm cách hôn trộm con, bố luôn luôn sung sướng được đưa đón con đi học và đi chơi, bố thích choàng vai con khi đi phố, bố thích cầm tay con mọi lúc mọi nơi, bố thích đi ăn hàng rong đi xem phim đi coi kịch cùng với con.Có lẽ sau này, người yêu con cũng chỉ làm đến thế
Bố đặt cho con hàng chục cái tên ngộ nghĩnh nhí nhố, mỗi cái tên đều gắn với một kỷ niệm nho nhỏ của bố con mình, nào là sweety, honey, bé cưng, bé yêu, stitchie, cục vàng, cục cưng, cục cứt, bí te, bí tóp, cưng, mimi miumiu, tèo, tủn, ti ù, ti tèo, khóc nhè, đít to, con ông tèo, tí sún, tí điệu, con gái cưng, em iêu, brợt, bệ phụng… có lẽ sau này, người yêu con cũng chỉ làm đến thế.
Bố thường hỏi đố con, bí đao bí đỏ bí ngòi, bí nào ngon nhất, và con sẽ trả lời trong nụ cười híp mắt, đó là bí te, là bé ti, tên con.
Nếu bố hỏi bí nào làm bố nhột nhất, con sẽ cười cười, bí tóp, là bóp tí vừa nói con vừa thò tay vào véo tí bố một phát thật đau.
Bố thường ví con là nhân vật thứ hai sau đức vua, vì trên ngai vàng có bệ hạ, dưới gầm giường có “bệ phụng”, con hỏi “bệ phụng” là gì, bố làm ra vẻ bí mật, đó là tiếng hán việt rất cổ rất xưa, bây giờ ít người sử dụng, “bệ phụng” là bụng phệ, là cái bụng tròn xoe của con.
Những câu chuyện đùa nhí nhố linh tinh, có lẽ sau này người yêu con cũng chỉ làm được đến thế.
Bố có lỗi với con, vì vô tình, bố có thể cướp mất người đàn ông của riêng con.