Dĩ nhiên không phải là vợ rồi, là một em khác. Em này mình mới quen độ mười năm nay. Mới nhưng mà yêu thì không kém yêu vợ.
Em này cũng gọi mình là “Phú” và xưng “em” ngọt xớt. Em rất xinh, so với vợ thì cũng 9,10 chứ không hề thua, mà được cái là em trẻ trung hơn nhiều.
Em hay kêu mình chở đi chơi, hai đứa cùng uống café, ăn kem…nhí nha nhí nhởn như hai đứa trẻ. Vào quán café đôi khi đùa giỡn với nhau rồi cười như nắc nẻ, chủ yếu em bắt mình làm trò cho em cười.
Dạo này mình không ngủ chung với vợ vì bận ngủ với em, hai đứa lên giường thủ thỉ mãi em mới chịu nhắm mắt, phải kể cho em nghe đủ thứ chuyện trên đời và trả lời em cả trăm câu hỏi, nhiều khi đêm sau giống y hệt đêm trước. Khi ngủ thể nảo em cũng ôm chặt cánh tay mình em mới ngủ say được.
Em hay buồn khi thấy mình uống rượu, hay hỏi dỗi “bộ Phú thấy uống rượu ngon lắm sao?”. Em cũng không thích mình hút thuốc, nhưng được cái em chẳng mấy khi phàn nàn. Cũng như vợ, em chỉ lo cho sức khỏe của mình mà thôi. Em lên blog đọc bài “một chuyện khủng khiếp” xong quay mặt dấu nước mắt rồi quay sang tra hỏi mình: “Tại sao Phú lại đau bao tử? Có phải tại Phú uống rượu không? Có phải tại Phú hút thuốc nhiều đúng không? Phú nói Phú khỏe nhất thế giới mà sao Phú bịnh hoài?” Mình biết là em đang lo cho mình đấy.
Đã nói em trẻ trung dĩ nhiên là em còn đi học, em học cũng khá nhưng em lại không quan trọng việc học mấy. Mới đây, em thi môn văn, đề bài là “Hãy kể về một người nổi tiếng”. Trong khi các bạn đều viết về diễn viên, ca sĩ thì em lại viết về nhà thơ, bời vì “em biết Phú thích thơ”. Mình hỏi em: Thế sao không viết về Phú luôn? Em bảo cả lớp em chẳng ai biết Phú cả, nên Phú chắc không nổi tiếng, thế là em viết về Trần Đăng Khoa.
Em biết là mình yêu em nhiều lắm nên em cũng yêu mình, hai đứa cứ gặp nhau là quấn quít lấy nhau. Được cái vợ cũng không ghen, chỉ nói dỗi: Cô dành chồng tui rồi, không ai thương tui hết. Em chỉ cười.
Mình định tuần sau đưa em đi Đà Lạt chơi, hứa với em lâu rồi mà chưa thực hiện được. Lên đó trời mát, đồ ăn ngon, khách sạn đẹp…hai đứa tha hồ mà hú hí, nhỉ.
Em ơi, yêu em nhiều lắm.
Hình em nè:
