Tửu Hứng
Tặng anh Hùng R.-Hà nội
“Cuộc đời cạn mà chén rượu thì đầy”
Cương chùng lại cuối đường mây trắng phủ
Ai vừa đốt trong lòng ta đống lửa
Ta rót vào thêm mấy dặm vó cuồng say
“Cuộc đời chật, chén rượu thì mênh mông”
Có hơi ấm bàn tay người tri kỷ
Bầu rượu nhỏ mà rót tràn mộng mị
Đêm men nồng rừng núi đẫm mùi thơ
“Cuộc đời cuồng chỉ mình ta tri lý”
Tiếng đàn. Tiếng đàn reo trong ta
Đây ta rót chén thác ghềnh hùng vĩ
Thành những thăng trầm đêm Hoan ca
“Cuộc đời xa mà chén rượu thật gần”
Đây ta hát bài ca loài hoang thú
Say giữa sóng Trường Giang vần vũ
Ta nằm nghe Trái đất cuồng quay…
Say-11-2003
“Cuộc đời cạn mà chén rượu thì đầy”
Cương chùng lại cuối đường mây trắng phủ
Ai vừa đốt trong lòng ta đống lửa
Ta rót vào thêm mấy dặm vó cuồng say
“Cuộc đời chật, chén rượu thì mênh mông”
Có hơi ấm bàn tay người tri kỷ
Bầu rượu nhỏ mà rót tràn mộng mị
Đêm men nồng rừng núi đẫm mùi thơ
“Cuộc đời cuồng chỉ mình ta tri lý”
Tiếng đàn. Tiếng đàn reo trong ta
Đây ta rót chén thác ghềnh hùng vĩ
Thành những thăng trầm đêm Hoan ca
“Cuộc đời xa mà chén rượu thật gần”
Đây ta hát bài ca loài hoang thú
Say giữa sóng Trường Giang vần vũ
Ta nằm nghe Trái đất cuồng quay…
Say-11-2003
Mưa Rừng
Cho Sơn-san
Đã trắng xóa một chiều xích đạo
Mưa đầu mùa, rượu mới cất men
Cơm áo bỏ cho dòng cơm áo
Thung lũng này rót mấy chén anh em
Xin mời anh một chén đầy mưa gió
Rót trên từng tán lá mưa giăng
Trôi hết thảy những điều không đáng có
Nhìn nhau tình muông thú hoang đàng
Ta cũng uống chén ghềnh chén thác
Những nỗi buồn chưa hết kiếp sương tan
Rót mưa móc cho tràn lên mặt
Lên hai vai như núi đã qui hàng
Xin mời nhau một chén tình nhiệt đới
Rừng say rồi, cây cối ngả nghiêng chao
Ngày mai. Ngày mai còn chưa tới
Rót một cơn mưa nữa đi nào
Xin say giữa lá rừng ướt đẫm
Tiếng cười hoang như một tiếng thú gầm
Rồi gục chết giữa rừng sâu núi thẳm
Đổi rượu này lấy một cuộc trăm năm
Uống rượu với bạn câu
Bạn kể chuyện vui câu con cá to
Chuyện trùng dương chuyện sóng chuyện gió
Chuyện niềm tin cho đi như duyên nợ
Nhưng bạn cười, râu bạn khẽ rung rinh
Bạn kể chuyện buồn mất con cá to
Sợi dây dài không dài hơn phản trắc
Tình yêu như tóc ra màu bạc
Con người khôn hay lũ cá khôn hơn
Bạn chạm ly này đổ một đêm thâu vào ngực
May thay ta cũng nghe ra mấy nốt trầm
Uống hết chén này nói chuyện hội hè mưa nắng
Tìm tri âm như ngậm ngải tìm trầm
Rồi thức dậy cùng ban mai đầy nắng
Trái tim mình rung lên những nốt thăng
Cảm ơn mặt trời một ban mai vừa thức
Đời thêm một ngày vui với nắng huy hoàng
Saigon
UỐNG RƯỢU Ở KINH THÀNH
Những chén rượu hoa vàng lịm giọt
Cứ tràn qua môi anh tràn qua môi anh
Sông Đuống dài sương sa gió buốt
Cuồn cuộn say sưa đêm kinh thành
Thâm trầm gió và thâm trầm ánh sáng
Từ rêu phong phiến gạch Hoàng Thành
Cả ngàn năm sông Hồng rượu trắng
Chảy tràn trề trong giấc mơ anh
Ngày sánh gió những âu lo chìm mất
Anh bay trên những bãi ngô dài chim sẻ nâu
Bay qua thoảng những phố phường xưa cũ
Thấy phong lưu mình trên mái Hậu Lâu
Đêm uống rượu kinh thành say quá
Nghiêng mặt hồ lấy Tháp Bút làm thơ
Hà Nội, mùa đông 2004