...
Hôm nay ngày Quốc Tế Thiếu Nhi, phải viết về thiếu nhi thôi.
Từ khi có con, tôi đâm ra yêu trẻ con.
Tôi không ngừng suy nghĩ về con mình, tôi trở thành người cha tốt nhất nhưng tôi vẫn chưa hài lòng. Tôi không bao giờ ngừng lo âu.
Tôi luôn muốn mình ở bên cạnh các con mình mọi lúc, mọi nơi. Tôi muốn che đi những chỗ sắc, nhọn có thể làm chúng đau. Tôi muốn lau đi những chỗ trơn có thể làm chúng trượt chân và ngã. Tôi muốn có thể chọc chúng cười nắc nẻ bằng cách biến mình thành một tên hề vui nhộn, dù là giữa chốn đông người. Tôi muốn có thể chở chúng đi chơi, bế chúng trên tay, cõng chúng trên vai. Tôi muốn tự tay mình tắm cho chúng, tự tay mình chải tóc, mặc quần áo cho từng đứa.
Và tôi sẽ ăn thịt đứa nào động đến con tôi.
Trong Google ở máy tính nhà tôi, phần được tìm nhiều nhất có lẽ là về trẻ con. Những cụm từ tìm kiếm rất mắc cười như: làm gì khi bé ọc sữa, khi bé mọc răng, tắm nắng cho bé, nói chuyện với bé…Tôi thậm chí còn tham gia diễn đàn webtretho, lamchame, yeutre cùng vợ, để đọc không sót một mục nào trong các mạch tư vấn về trẻ…
Anh DH có thắc mắc chuyện tôi ví mình với Shrek. Ở phim này, Shreck có 3 đứa con nhỏ, và cuộc sống thường nhật với 3 đứa con nhỏ làm Shrek bị ức chế. Shrek nhớ lại thời tự do tung hoành làm chằn tinh sống trong đầm lầy và ai ai cũng khiếp sợ…Tôi cũng vậy. Tôi từng xăm lên tay mình hình cách chim Hải Âu bay qua mặt trời, biểu tượng của ý chí tự do. Cái chữ "nửa buổi" ở câu slogan tên blog này cũng là vì các con tôi. Từ khi có con, tôi đã, dần dần từ bỏ tất cả những gì từng là mơ ước của mình để phục vụ cho các con. Mơ ước duy nhất của tôi bây giờ là mong các con tôi được mạnh khỏe. Chỉ cần chúng lớn lên mạnh khỏe là đủ. Phần còn lại tôi lo được.
Không riêng gì con tôi. Tôi yêu luôn cả những đứa trẻ khác. Tất cả những đứa trẻ trên đời, đối với tôi, đều rất đáng yêu. Tôi sẽ nổi điên khi thấy một đứa trẻ bị đánh, tôi sẽ đau nhói lòng khi thấy một đứa trẻ bị ngã ngoài phố, tôi thậm chí còn la mắng một người mẹ khi cô ta bế con không đúng cách…
Tôi mong rằng mọi đứa trẻ trên đời đều được yêu thương.
Bonus:
Dạo này Hà Thi chán nghe chuyện “cuộc phiêu lưu của Phú” rồi, phải chen vào chuyện vui. Mỗi đêm kể 3 chuyện. Chuyện vui có ba cấp độ: Vui vừa, vui vui và vui “té địt”. Chuyện vui ở cấp độ “té địt” phải có màn biểu diễn minh họa, lồng tiếng các kiểu.
Hôm qua Hà Thi đã một mình vác ba lô, lên xe đò cùng các anh chị họ đi Cần Thơ thăm ông bà Ngoại và sẽ ở đó một tuần. Lần đầu tiên con xa nhà một mình. Dũng cảm lên con nhé. Con yêu.