...

Đang lái xe trên đường về nhà, như mọi ngày đường phố đông đúc vào giờ tan tầm, chúng tôi nói chuyện vui để bớt căng thẳng. Bất giác nàng nói: Hôm nay là ngày Nam Bộ Kháng Chiến.

Lướt qua mấy trang báo viết lẫn báo mạng, không có ai nhắc tới ngày Nam Bộ Kháng Chiến, đâu phải năm lẻ nhỉ, là 2010, là 65 năm mà. Chắc là quên. Ừ quên mất, không phải mình tôi quên, hình như cả nước quên, mọi người cùng quên, thì sao chứ, có quá nhiều thứ phải nhớ, có quá nhiều thứ phải quan tâm, nhớ gì một ngày kỷ niệm, mà nước ta, một đất nước mấy ngàn năm chinh chiến, có đến bao nhiêu ngày kỷ niệm để mà nhớ, làm sao nhớ cho hết.

Mà không nhớ, không nhắc, thấy áy náy quá, nhất là với những nông phu trượng nghĩa năm xưa cầm tầm vông vạt nhọn đi đánh nhau với xe tăng, tàu sắt của thực dân, những người đã "đem thân liều cho nước".



Nam Bộ Kháng Chiến
Sáng tác: Tạ Thanh Sơn

Mùa thu rồi ngày hăm ba ta đi theo tiếng kêu sơn hà nguy biến.
Rền khắp trời lời hoan hô dân quân Nam nhịp chân tiến lên trận tiền.
Thuốc súng kém, chân đi không mà lòng người giàu lòng vì nước.
Nóp với giáo mang ngang vai nhưng thân trai nào kém oai hùng.
Cờ thắm tung bay ngang trời sao vàng xao xuyến khắp nơi bưng biền, một lòng nguyện với tổ tiên.
Thề quyết thắng quân ngoại xâm! Ta đem thân ta liều cho nước, ta đem thân ta đền ơn trước. Muôn thu sau lưu tiếng anh hào, người dân Việt lắm chí cao.
Thề quyết chống quân gian tham! Ta đem thân ta liều cho nước, ta đem thân ta đền ơn trước. Xây giang sơn hạnh phúc muôn đời, nền độc lập khắp nước Nam.
 
Top