200,000 là số pageview của blog này cho đến sáng nay, một buổi sáng ê ẩm vì cái răng vừa nhổ đang sưng tấy, tất nhiên là tôi không còn ở tuổi chạy đua pageview, mà nói chung tôi cũng không hứng thú hơn thua ai cái gì nữa, nhưng con số này cho tôi biết là những gì mình viết ra có rất nhiều người đọc. Trong số đó có vợ tôi và gia đình bên vợ, con gái và bạn bè của nó, gia đình tôi kể cả những người ở rất xa, nhân viên của tôi… nhưng nhiều nhất vẫn là giới bloggers đủ mọi thành phần và lứa tuổi. Xin cảm ơn mọi người. Dù đang rất bận nhưng để có quà cảm ơn, cho phép tôi lại linh tinh về con số 200,000 nhé.
1.
200,000 hình như là giá trị một chỉ vàng lúc tôi bắt đầu có thể kiếm tiền tự mua vàng, so với giá bây giờ thì chênh lệch đã ở mức 1,500%. Thật là không thể tưởng tượng một ngày giá một chỉ vàng lại lên đến hơn 3 triệu đồng, chỉ mới mấy năm gần đây. Thời ấy, có một chỉ vàng đeo ở ngón tay út trông có vẻ rất rủng rẻng, nói chuyện với các em gái toàn đưa tay có đeo nhẫn để vuốt tóc. Gớm cái thằng.
Có một chuyện cũng khá liên quan, để tôi có thể vào học được đại học, mẹ tôi đã mượn 3 chỉ vàng theo giá này, thời ấy, nó là cả một gia tài và tôi biết phải rất lâu sau nhà tôi mới trả hết món nợ ấy.
2.
200,000 là số tiền nhuận bút cho một bài thơ của tờ tạp chí Kiến Thức Ngày Nay những năm 95~96, đây là nơi trả nhuận bút thơ cao nhất Việt Nam thời bấy giờ. Tôi dám khẳng định như vậy vì tôi đã lãnh nhuận bút thơ của hầu hết các báo và tạp chí có đăng thơ. Trang thơ của tạp chí KTNN do anh Phan Hoàng biên tập, sau khi giao du, ăn nhậu một thời gian chúng tôi phát hiện ra là mình có bà con với nhau. Một người anh bà con của tôi từng là cột chèo với Phan Hoàng, bà con hơi xa, nhưng mà vậy là có cớ để hai anh em nhậu triền miên khói lửa. Cách đây mấy năm anh Phan Hoàng chủ biên một tờ tạp chí tên là “Người Đương Thời”, tôi có tham gia làm chế bản mấy số đầu và đăng thơ ở tạp chí này.

3.
200,000 là số tiền thuê nhà trọ đầu tiên khi tôi bắt đầu cuộc đời ở trọ sau khi ra trường, đó là một cái hộp rộng chừng 4m2 ở lô Y chung cư Ngô Gia Tự, tôi và Nhựt share phòng, chỉ đủ đặt 2 cái vali và đủ chỗ cho hai thằng nằm một cách thật ngay ngắn. Một căn hộ chung cư xập xệ ở lầu bốn mà chia ra đến 4 phòng để cho thuê như thế. Ở chung với chúng tôi là chị Sáu bán chè gánh, chị Kiều có chồng là công an với một đứa con gái nhỏ, chị Trang là vợ bé một tay môi giới cờ bạc và một chị tôi không biết tên, dạng như gái bao. Những bức tường ngăn chỉ cao chừng 2m nên ban đêm chúng tôi nghe thấy các gia đình khác nói chuyện, cãi cọ, khóc lóc…còn mọi người thì hay than phiền vì tật nghiến răng của tôi
Tôi đã ở trọ qua khoảng 15 chỗ, khắp ngõ hẻm Sài Gòn, trước khi mua được căn nhà riêng cho mình. Hầu hết ở các chỗ trọ tôi đều bị đuổi do tụ tập nhậu nhẹt say sưa, hát hò hoặc đánh nhau.
P/S: tặng thêm cái hình tôi hồi nhỏ nè:

Xem thêm:
- 10,000