...
1.
Bạn nào chưa xem thì xem lại Tortuga
Bạn nào quan tâm đến lịch sử thì xem: Di tích lịch sử bên nhà GM
2.
Mới sáng hôm qua, như thường lệ, tôi vào văn phòng, vừa mở máy tính chưa ngồi ấm đít thì nhà thơ Trần Hữu Dũng điện thoại bảo anh đang ngồi với chú Vương Huy ở 81 nè, ra liền đi. Tôi dạ dạ nhưng mãi loay hoay với vài việc riêng chưa ra được thì Trần Hữu Dũng điện lại, lần này chuyển máy cho tôi gặp nhà thơ Vũ Trọng Quang, anh Quang bảo đọc mày viết về Trống Đồng làm anh vui, ra đây đi. Vậy là cắp đít đi một mạch, đến 4 giờ chiều mới mò về, say mềm từ đầu đến chân.
3.
Quán 81 Trần Quốc Thảo – thực ra đó là căn tin của trụ sở hội Liên Hiệp Văn Học Nghệ Thuật Tp.HCM. Quán có tuổi đời đã 30 năm theo lời Vũ Trọng Quang, quán rất xập xệ nhưng đồ ăn khá ngon, và bia thì rất lạnh. Ngồi đây mỗi ngày đều có thể gặp những gương mặt quen thuộc của giới làm nghệ thuật: viết lách, họa sĩ hoặc nhạc sĩ đều có đủ, những gương mặt trẻ môi thâm với tóc đuôi ngựa ưa nói chuyện triết học hoặc những mái đầu bạc lơ phơ chụm lại kể chuyện tục rồi cùng hỉ hả cười. Xưa tôi cũng thường ghé đây, tuy ít hơn nhiều so với ghé Trống Đồng nhưng tôi cũng nhờ ghé đây mà quen biết vài người. Nay Trống Đồng không còn, giang hồ nghệ thuật hầu như chỉ còn tụ tập ở đây.
4.
Vũ Trọng Quang là người rất hay, tôi ngồi bên cạnh anh uống bia mà cảm thấy vẫn như cách đây mười mấy năm, anh hầu như không già đi, vẫn là những câu chuyện hài hước ý nhị bên cạnh những câu thơ chất ngất tâm trạng. Tôi nhắc lại chuyện xưa, hồi xưa cứ nhậu đến 5h chiều là anh ngưng, bảo phải đi đón con, bất luận hôm ấy có ai và đông vui thế nào cũng mặc, 5h chiều là Quang đi đón con. Hôm nào vui lắm thì đón con về nhà xong anh sẽ quay lại, có một lần quay lại như thế anh đã uống với tôi đến lúc thật say và anh đọc cho tôi nghe bài thơ “Cuối đường”, tôi yêu anh luôn từ đó, hôm qua tôi đọc lại cho anh vài câu, anh vui lắm.
Tôi đã có chép bài thơ đó ở đây, nhưng vẫn chép lại để bạn xem:
Cuối Đường
Xin lỗi vầng trăng khuyết vẫn đợi hai ta ở cuối đường về
cả khu vườn tơi tả những cành hoa trộm hái
cả lời thề khắc trên cây cao hơn tầm tay với
Xin lỗi chim quyên chậu cá lia thia
cái tát tai câu ca dao đứt khúc
ly tách âm vang
chỗ nằm động đất
bao lâu rồi giấc ngũ ngược đầu nhau
bao lâu rồi giấc ngũ bạc đầu nhau
Xin lỗi cánh cửa căn phòng có lời xa lạ với ban mai
mất lá thư đầu bày tỏ
đôi đũa nhiều buổi sau đơn lẻ
mâm cơm lạnh những màu
Xin lỗi cốc rượu va mạnh cuối ngày chủ nhật
thứ hai sẽ vỡ
lẽ nào kéo dài tuổi thọ tình yêu
bằng trái tim thực vật
thưa quí tòa
tôi đánh mất một điều không có.
Lúc uống say chú Vương Huy nói làm thơ thì ai cũng điên, khác nhau là điên nhiều hay điên ít, điên dạng lành hoặc điên dạng ác tính, điên vừa phải và điên hết chịu nổi… Vũ Trọng Quang bảo ừ, rồi anh hỏi hôm qua ra mắt sách của thằng Minh (Nguyễn hữu Hồng Minh) sao em không tới? Tôi nói hôm qua bận quá, phải đi đón ông bà từ quê vào. Anh nói hôm qua vui lắm, thằng Minh bắt anh lên đọc thơ, anh đọc bài Ngôi Nhà, nhiều người thích lắm. Tôi bảo anh đọc luôn cho tôi nghe đi, anh đọc liền, tôi chỉ nhớ mấy câu, giờ lên mạng lượm về được một mảnh, chép lại ra đây:
Ngôi nhà
Một tay ôm con một tay ôm đàn
không còn tay nào mẹ vẫy chào khu rừng lãng mạn khói lửa
tôi bắt đầu tôi dưới chân cầu
thở mùi tanh của cá
tắm dòng sông nước đen
từ tiếng rao bán báo tôi lớn lên
từ tiếng gõ vào thùng đánh giầy tôi lớn lên
em dậy thì bên kia sông
tôi tỏ tình bằng im lặng
Cha bỏ xác trên rừng
mẹ ngồi đan áo mũi kim đâm vào đầu ngón tay
nước mắt rơi xuống hai chữ anh hùng
tôi tiếp tục cầm súng đi ngược chiều Trường Sơn
mở khóa an toàn bắn chỉ thiên
cuộc chiến khốc liệt đã kết thúc
tôi và em bày ra một xung đột khác
Mẹ không ngồi đan áo
ngón tay còn nhỏ máu
ngón tay bấm vào dây đàn
nốt nhạc rơi xuống hai chữ anh hùng
Con tôi vẽ chân dung tôi
không rõ nét
Trong bài này còn thiếu một câu, tôi nhớ đó là câu: “chiến tranh đã lùi xa / mỗi chúng ta chưa có hòa bình”. Rồi chúng tôi nói chuyện về chiến tranh và Thơ. Tôi nói rằng chỉ có người làm thơ như Quang mới “mở khóa an toàn bắn chỉ thiên”, người ta có xu hướng bắn vào nhau nhiều hơn.
5.
Hôm qua trong bàn nhậu còn có nhiều người nữa: có bạn Bùi Chát này, nhà thơ Trần Hữu Dũng thì chạy sô khắp cả quán, à, còn có một nhà văn nữa, anh Chiến với tiểu thuyết “Những mảnh Ghép” sẽ in trong tháng tới, anh hay trổ tài xem tướng số và tử vi rất tâm linh. Điều đặc biệt là hôm qua trong bàn tôi ngồi có đến mấy họa sĩ cùng uống với chúng tôi, một trong số đó là một họa sĩ tên Thu, anh đã ký họa chân dung của tôi, tôi thấy thích lắm, dù mọi người vẫn nói rằng bức ấy chưa đạt, tôi thì chỉ cần có vậy.
Chân dung tôi đây
P/S: dạo này blog mình ít còm quá nên mở cửa cho còm tự do