...

1.
Nói luôn cho các fan nữ thất vọng là sau một tháng bỏ thuốc lá thì tôi đã tái nghiện trở lại, tuy nhiên giờ tôi chỉ hút loại thuốc slim, loại điếu nhỏ xíu và ít khói nhất. Điều này cũng bình thường, thực ra chuyện cai nghiện và tái nghiện của tôi cũng như ngày và đêm.

2.
Dạo này cuối tuần tôi thường hay chở Hà Thi đi nhà sách. Thường chọn nhà sách ở SaiGon Center, có máy lạnh và khá yên tĩnh, có ghế để ngồi đọc sách. Tôi cho Hà Thi được ngồi đó đọc sách trong 2~3 giờ trong khi tôi ngồi café gần đó. Tôi bảo Hà Thi cứ đọc, thích cuốn nào thì mua cuốn đó, chỉ hạn chế mua sách Doremon, vì sách ấy đã mua đầy nhà, và theo tôi, đó là loại truyện tranh khá nhảm nhí.

Hà Thi vào nhà sách và ngồi đó đọc, cứ hết cuốn này lại đem lên giá để rồi lấy cuốn khác đọc tiếp. Tuyệt không bao giờ đòi mua. Tôi lấy làm ái ngại với các cô bán hàng nên khi đón bạn Hà Thi cứ phải mua một hai cuốn cầm ra. Hôm qua tôi lấy “Những ngã tư và những cột đèn” cho bạn Thắm và “Chuyện con Mèo dạy Hải Âu” bay cho bạn Hà Thi.

Kết cục là tối về chỉ một mình tôi với bạn Hà Văn ngồi xem Thúy Nga Paris, còn bạn Thắm và Hà Thi ôm hai cuốn sách ngồi bên phòng đọc.  5h sáng tôi dậy tập thể dục, tôi thấy đèn ở phòng đọc vẫn sáng, bạn Thắm vẫn đang đọc “Những ngã tư và những cột đèn”. 

3.
Hà Thi nói trong các tag trên blog của tôi thì “con trai” đã 31 mà “con gái” mới có 26, có vẻ như không công bằng, có lẽ vì Hà Văn có nhiều ảnh hơn còn Hà Thi thì ít chịu làm mẫu cho tôi chụp ảnh. Tôi sẽ post ảnh Hà Thi cho các fan của bạn ấy vậy, tôi nghĩ cũng không kém fan của Hà Văn là mấy.

4.
Quay lại chuyện nhà sách, ở đó có rất nhiều sách, sách văn học trong và ngoài nước là chỗ tôi hay ghé, càng lúc càng nhiều sách. Nhiều tác giả mới, nhiều tác phẩm mới và cả những tác giả cũ, tác phẩm cũ được làm mới. Những trình bày ấn tượng, các lời bạt xanh màu mây, và đủ kiểu lăng xê ở bìa 4 nữa.

Tôi thường không tin vào décor, lời bạt hoặc những lời lăng xê. Tôi thường mua sách của một tác giả mà tôi biết, tuy nhiên tôi vẫn luôn đọc sách trước khi mua, một vài trang đầu, một vài trang cuối, coi văn phong câu chữ thế nào rồi mới quyết định mua hoặc không. Dĩ nhiên đa số các quyết định đều là không, hầu hết.

Nếu có thể dùng một câu ngắn hơn cho hai khổ trên để nói về các kệ sách văn học ở nước ta hiện nay, tôi xin mượn một câu của Trần Dần: “những cột đèn không điện, những cột điện không đèn”

5.
Hình Hà Thi ở Phú Quốc


 
Top