...

1.
Một trong những thói hư tật xấu của tôi là uống rượu, thích uống ượu và uống nhiều rượu. Thật là một tệ nạn. Đó là bạn nghĩ vậy, ai cũng nghĩ vậy, cả loài người này nghĩ vậy. Còn tôi, nếu hỏi tôi thực lòng, tôi rón rén trả lời, đối với tôi, một trong những cái được của mình, tôi vẫn thích nhất là uống rượu. Uống được, say được.

Bạn đừng trách tôi cổ xúy cho việc uống rượu, mà thực ra tôi cũng không dám viết những dòng này nếu đây không là những ngày mùa xuân, những ngày nắng đẹp, gió mát và hoa nở xênh xang, ngoài đời lẫn trong lòng ta. Rượu tự thân nó không có tội, cái tội thuộc về kẻ uống, thế gian trách rượu là trách kẻ uống, uống để làm gì. Nhưng uống rượu để làm thơ thì không ai trách được, có trách chăng là trách yêu thôi.

Tửu lượng của tôi không cao mà chẳng thấp, nói chung tôi không quan trọng chuyện uống nhiều hay uống ít, mà chỉ phân biệt uống “đã” hay “chưa đã”. Có nhiều mẹo vặt, để giúp một người có thể uống rượu nhiều hơn bình thường mà không say, như uống trước một thìa dầu ăn hay một ly nước chanh… tôi thấy mấy mẹo ấy thật vớ vẩn, uống rượu mà không muốn say thì uống rượu làm gì, thà ngồi uống trà đá cho nó mát.

Tôi, để bắt đầu cuộc vui sớm, để có thể hát cho xung hoặc để nói chuyện cho vui, thường trước khi vào cuộc rượu, thay vì làm theo mấy cái mẹo vớ vẩn ấy, tôi tự uống trước vài ly.

2.
Vợ tôi thứ Tám, trên có bốn anh trai và hai chị gái, vậy vị chi là tôi có 6 người anh , cả ruột thịt lẫn cột chèo, đều là dân miền tây, ai cũng uống được rượu, ai cũng thích uống rượu, nhất là mấy ngày giỗ Tết, anh em có dịp ngồi đông đủ với nhau, nay nhà này, mai nhà khác. Mỗi người anh thường có thêm một hai người bạn thân mà chúng tôi cũng coi nhau như anh em trong nhà, vậy là chúng tôi có khoảng chục người. Hơn phân nửa trong mấy người anh đó làm nghề tài xế, chúng tôi có chung niềm đam mê sau vô lăng và những câu chuyện vui bất tận trên những nẻo đường đã đi qua.

Bữa rượu thường vui vì có thêm cây guitare, mấy ông anh vợ tôi rất nghệ sĩ, ai cũng đàn guitare giỏi, ai cũng hát hay. Một anh nọ có hẳn một cuốn nhạc chép tay, cả trăm bản nhạc được chép bằng nét chữ xưa với những tên bài hát được viết bay bướm, vẽ hoa, tô màu, nhiều bài khó thì kẻ luôn cả khung nhạc. Tôi thích cuốn nhạc ấy, thích những bài hát được chép nắn nón và công phu như trao gửi cả tâm hồn nghệ sĩ.

Mấy năm nay Tết nào tôi cũng ăn Tết nhà vợ, thường tôi cúng giao thừa ở nhà mình, chúc Tết cha mẹ, rồi sáng mồng Một sẽ lái xe về nhà vợ ở Cần Thơ. Tôi về nhà vợ, gặp mấy người anh vợ rất vui, như cá xuống nước, như hổ về rừng, như hoa nở ngày xuân…Mấy ngày liền say say tỉnh tỉnh, đàn hát vui vẻ làm tôi như sống trên cõi khác, cõi tiên.

3.
Tôi thường cảm thấy tiếc cho những người không thích uống rượu, nhất là đàn ông, không nhất thiết phải uống nhiều mới là hay, uống ít, một vài ly mà vui, là hay rồi, uống rượu không phải vì rượu, mà uống rượu là để vui.

Đàn ông, uống ly rượu vào sẽ nhìn cuộc sống tươi đẹp hơn nhiều lần, bạn bè dễ nói chuyện hơn, sẽ thấy các cô gái xinh đẹp hơn và những đứa trẻ đáng yêu hơn. Đàn ông uống vào ly rượu sẽ nghe đời đầy giai điệu, sẽ muốn ca hát và hát sẽ hay hơn, sẽ muốn hát những lời yêu thương mà ngày thường vì là thân đàn ông nên đã cố giấu trong lòng. Đàn ông uống vào ly rượu trông sẽ đàn ông hơn, có chút khí phách hơn thường nhật, binh uống rượu thành tướng, tướng uống rượu thành vua. Chỉ là cảm giác thăng hoa phút chốc, nhưng hãy tin tôi đi, cuộc sống cần nhiều những khoảnh khắc thăng hoa phút chốc ấy.
 
Top