...
1.
Sức mạnh của truyền thông thật lớn, ví như blog tôi có một entry tên là: “Một người hiền tài”, chỉ trưng có mấy tấm hình tôi chụp Hòa Thượng Thích Học Toán, ngay lập tức entry ấy nhảy lên mục “Hàng Hót Trong Tháng”, và liên tục leo thang trong danh mục: “Hàng Hót Xưa Giờ”, entry ấy chỉ chịu dừng chân khi đụng nóc, là entry “Bánh Mì Sài Gòn”. Hôm nay tôi bổ sung thêm tấm hình “đi bộ vì hòa bình”, hình này do bạn 5Xu chụp. Các bạn thử nói tên các nhân vật trong hình nhé. (cố tình câu view và còm, thử xem có hạ bệ được cái entry trên nóc không).
2.
Hôm qua tôi đi làm lại cái hộ chiếu, vốn đã hết hạn mấy năm rồi. Phải công nhận là công cuộc “cải cách hành chính” của chính phủ đã thành công rực rỡ. Tôi nhớ năm xưa mình rất vất vả khi đi làm hộ chiếu, chạy đi chạy lại, chứng giấy tờ từ phường tới quận, rồi phải đi xác minh tận quê cha đất tổ… nói chung là cực khổ trần ai. Hôm qua tôi chỉ mất khoảng 20 phút, kể từ khi đỗ xe đến lúc ra lấy xe, mọi thứ diễn ra thật khoa học và được tự động hóa hoàn toàn. Tôi bấm số 617, khi đến tên tôi, cô Công An xinh xắn chỉ cần bấm máy, lập tức tên, tuổi, bản mặt, và thông tin cá nhân của tôi xuất hiện đầy một trang màn hình LCD, không cần hỏi thêm câu nào, cô mím môi cộp cái dấu lên hồ sơ. Xong.
3.
Lâu quá tôi không đi câu, nhân nhận lời gửi bài cho báo về đề tài đi câu, tôi nhờ một bạn câu gửi mấy tầm hình để minh họa cho bài viết. Xem mấy tấm hình, tự nhiên tôi bồi hồi ghê gớm, tôi nhớ nước, nhớ cảm giác yên bình giữa mênh mông trời đất, nhớ cái ghịt cần đầy khoái cảm, nhớ cái mùi tanh tanh trên bàn tay.... cuồi tuần này đi Cần Giờ, vậy đi.
4.
Post lại một bài thơ nhảm, minh họa cho mục trên:
Lâu rồi Không đi câu
(Tặng anh em bạn câu)
Lâu rồi không đi câu
Đời áo cơm thua được
Đêm nằm mơ bóng nước
Thấy lòng đau đọt cần
Cần nằm chơ mấy khúc
Máy cũng bụi bám đầy
Dây hình như đã mục
Chỉ còn trơ đôi tay
Nhớ mặt nước loang loang
Cá ăn trăng ì ục
Nửa đêm giật mình thức
Mơ thấy phao đang chìm
Tuần này hẹn tuần sau
Rồi gia đình, đám tiệc
Xa dần mấy bạn câu
Chỉ biết ngồi mà tiếc
Lâu rồi không đi câu
Ai hay mình nhớ nước
Nhớ cái mùi tanh tanh
Cho quên đời thua được
Lâu rồi không đi câu
Lâu rồi không đi câu…
(SG-2006)
(Tặng anh em bạn câu)
Lâu rồi không đi câu
Đời áo cơm thua được
Đêm nằm mơ bóng nước
Thấy lòng đau đọt cần
Cần nằm chơ mấy khúc
Máy cũng bụi bám đầy
Dây hình như đã mục
Chỉ còn trơ đôi tay
Nhớ mặt nước loang loang
Cá ăn trăng ì ục
Nửa đêm giật mình thức
Mơ thấy phao đang chìm
Tuần này hẹn tuần sau
Rồi gia đình, đám tiệc
Xa dần mấy bạn câu
Chỉ biết ngồi mà tiếc
Lâu rồi không đi câu
Ai hay mình nhớ nước
Nhớ cái mùi tanh tanh
Cho quên đời thua được
Lâu rồi không đi câu
Lâu rồi không đi câu…
(SG-2006)
5.
Dạo này bận quá nên hơi bỏ bê blog, bà con thông cảm nhé. Nhắn các nhà khác là Phú vẫn đọc đều, đọc hết, có điều không rảnh để comment thôi J