...
Dạo này tôi bận quá nên bài vở chậm, trả lời comment chậm và cũng ít đi comment các nhà khác, xin các thí chủ đại xá, đại xá.
…
Người Việt ta chắc hiếm người chưa từng ăn mì gói nhỉ, có hãng mì nào đó từng nói là một năm phục vụ dân ta hơn 2 tỉ gói mì kìa. Vâng, nghèo thì ăn mì gói cho nó sang, vội vội vàng vàng thì làm gói mì cho nó nhanh, còn đi loanh quanh mà có gói mì cũng tiện. Sinh viên mì gói, công nhân gói mì, còn mà tương trợ đồng bào lũ lụt cũng không gì tiện bằng mì gói…cả một đất nước mì gói, cả một thế hệ gói mì.
Tôi ăn mì gói thuộc hàng cao thủ, thời nghèo đói, có một tháng nọ tôi chỉ còn có 90 ngàn đồng mà phải sống hết một tháng nên tôi dùng tiền ấy mua đúng một trăm gói mì giấy hiệu hai con tôm, ăn một tháng ròng rã. Tới bây giờ tôi vẫn ăn mì gói, cũng chỉ loại rẻ tiền, gấu đỏ hoặc miliket, colusa là được, hầu như ngày nào tôi cũng làm gói mì, khi thì sáng khi thì trưa, nhưng hầu hết là buổi tối.
Tôi làm gì cũng cẩu thả, nửa vời và thiếu tính toán nhưng riêng những việc gì phục vụ cho sự ăn thì tôi kỹ lưỡng, chu đáo và cầu toàn vô cùng, nhất là nấu mì. Hôm nay sẽ trình bày cách để nấu mì gói, chuyện mà ai cũng làm được, nhưng ít ai chịu làm cho đàng hoàng.
Nấu mì gói thì có lẽ là việc đơn giản nhất của việc nấu nướng, có thể còn đơn giản hơn cả chiên trứng và luộc rau muống. Có lẽ vì nó quá đơn giản nên ta thường chỉ trụng gói mì vào nước sôi và dùng thôi. Theo tôi, làm như vậy thiệt là thiếu tôn trọng bản thân quá, nấu mì cũng cần phải thật ngon mới thưởng thức được một bữa ăn, dù chỉ là tạm.
Đầu tiên là đong nước, nếu chưa quen mắt thì tốt nhất bạn nên dùng chính cái tô đựng mì để đong một tô nước lọc cho vào nồi nấu. Nước dùng để nấu mì thì tốt nhất vẫn là nước dùng bằng xương heo, chỉ cần một muỗng canh pha vào cộng thêm 1~2 miếng xương nạc là đủ. Nhà tôi thường có nồi nước dùng xương heo, loại xương cốt lết nạc hoặc sườn non, cứ làm sẵn một nồi để trong tủ lạnh, khi nào nấu mì thì lấy ra dùng.
Nếu bạn không có nước dùng này thì tôi có thể đề nghị một số cách khác, ví dụ như xúc xích heo thái mỏng nấu chung với nước. Hoặc nếu bạn thích màu mè thì chỉ cần có trái cà chua là ổn, một muỗng café dầu hào nấu với một trái cà chua sẽ cho ra một món nước dùng hấp dẫn lắm.
Rau để nấu mì thì tốt nhất vẫn là Cải Cúc hoặc Cải Ngọt, nhưng nếu không có màu xanh thì một chút giá hoặc vài lát hành tây cũng ổn, miễn là có chút thực vật vào là được. Có thể thiếu rau nhưng nấu mì nhất định phải có hành ngò. Củ hành thì bạn đập dập, xắt nhuyễn rồi bỏ vào nấu chung với nước dùng, còn lá hành và ngò thì bạn xắt lớn độ một phân, rải lên trên tô mì cho màu xanh thật đậm đà, hấp dẫn.
Bạn nên nêm nước dùng cho vừa miệng trước khi ăn, tôi thường cho tiêu và ba lát ớt xắt vào nước dùng trong khoảng 15 giây trước khi nước sôi sau đó thì không nêm tiêu hoặc ớt nữa, bạn thử đi, món nước dùng sẽ rất khác. Bạn chỉ nên cho rau vào sau khi đã nêm nếm và nước đã sôi hẳn.
Có hai cách để nấu mì, nếu bạn muốn sợi mì dai và không bị nở thì bạn nên thả gói mì vào nước đang sôi và giữ cho nước sôi thêm khoảng 3 phút nữa rồi trút tất cả ra tô. Còn tôi, tôi thích sợi mì mềm và nở hết cỡ nên tôi để sẵn gói mì trong tô với hành ngò ở trên sau đó chế nước sôi chậm chậm vào cho ngập gói mì rồi dùng một cái dĩa đậy lại cho đến khi mì chín hẳn. À, mà tô hoặc dĩa nên chỉ dùng loại bằng sứ mỏng, màu men phải thật trắng nhé, như vậy sẽ ngon mắt hơn.
Dân di câu như tôi là thường xuyên ăn mì gói, tôi có nhiều cách để nấu mì khác nữa, ví như nấu mì với mực tươi khi đi Côn Đảo, nấu mì với Tôm Đất trong đêm rừng Cần Giờ hoặc nấu mì với trứng cút đánh nổi, chiên vàng và cắt lát mỏng ở thượng nguồn sông Đồng Nai… gói mì lúc ấy thịnh soạn và ngon miệng hơn bao giờ hết.
Tôi cũng thích làm mì xào, không nhất thiết phải mua đúng loại mì xào, bất cứ mì nào cũng được. Tôi giã một chén nước mắm chua ngọt thật ngon (hoặc nước tương với đường, tỏi, ớt nếu bạn không thích nước mắm), múc 1~2 muỗng ra rồi trộn với mì đã được trụng nước sôi cho chín để làm một dĩa mì xào. Chậc, nhắc đến còn ròng ròng ham muốn.
Cũng chỉ là nấu mì, nếu thành tâm và đam mê một chút, bạn sẽ có một món ăn ngon miệng và ngon mắt, không ngán, có thể ăn mỗi ngày vào bất cứ bữa nào và có thể ăn ở bất cứ đâu.