...
Bài này chỉ dành cho các bạn từ 30~40 tuổi thôi nhé (nói vậy chứ các bạn khác mà ngưng đọc là tôi buồn đấy) vì hôm nay tôi mới chính thức bàn đến chuyện đại sự, chuyện tế thế kinh bang, chuyện hệ tư tưởng và hệ giá trị đây, mại dzô, mại dzô.

Vậy nguồn sống là gì, đó là nguồn tư tưởng và giá trị để bạn sống, sống là lớn lên, hiểu biết và bắt đầu phân tích về nguồn sống, hehe. Nguồn sống của tôi có thể gói gọn trong ba thứ: Hột É, Mô Tô Bay và Khương Đại Vệ.

1.
Hột é thì nhiều người biết và cũng nhiều người không biết, ai không biết thì tự tìm hiểu nhé. Hột é một thời là món cốc tai bình dân và bổ dưỡng nhất xuất hiện ở nhiều gia đình và nhiều quán xá. Uống ly hột é vào rất mát (kêu bằng tối ngủ khỏi đội nón), có miếng đường thì ngòn ngọt, có miếng đá thì lành lạnh. Nói chung không ngon và không dở, có thể uống ở quán hoặc mua hột é về nhà ngâm nước nóng tự làm. Hột é không sang cũng chẳng hèn, có thể dùng đãi bàn bè: sinh nhật đãi hột é, tình nhân dắt tay nhau đi ăn hột é, gia đình cuối tuần ăn hột é…Hột é có cũng được, không có cũng được, nhưng nó đã có, ở một đất nước, một giai đoạn lịch sử và cần thiết phải ghi nhận nó.

Những người mẹ thời ấy thường có hột é trong nhà, để làm quà cho con trẻ, thay đổi khẩu vị vốn dĩ không mấy gì làm phong phú lúc cơ cực. Tôi lớn lên bằng rất nhiều hột é, ngâm nở tè lè, đựng trong những cái ly thủy tinh mậu dịch to đùng và ngắn củn, pha thêm đường miếng màu vàng, thỉnh thoảng có lẫn vài thứ vào phải lấy lưỡi nhằn ra, nhưng hơn tất cả, đó là một món quà thơ bé của tôi, là nguồn sống của tôi, thứ mà từ nó, tôi nhìn thấy tình yêu của mẹ, và tôi lớn lên.

2.
Mô tô bay là một loại hình xiếc trình diễn. Người dựng rạp ở một bãi đất trống, giữa rạp là một cái lồng hình trụ dựng đứng được ghép bằng thép tấm. Người lái xe mô tô sẽ ở giữa cái lồng hình trụ ấy và bắt đầu lái vòng tròn theo thành lồng, từ thấp lên cao. Khi lái như vậy cả người và xe gần như quay tròn và lơ lửng trong không khí, chỉ duy nhất bánh xe chạm vào thành lồng. Khách đứng trên đỉnh lồng và vỗ tay tán thưởng, nếu ai cho tiền thì người biểu diễn sẽ vừa chạy vừa nghiêng xe xuống và nhặt tiền, tạo thành một pha rất ngoạn mục.

Tôi rất thích coi mô tô bay, mỗi lần coi là mỗi lần hồi hộp đến ná thở, tôi vẫn không hiểu tại sao người ta có thể có đủ can đảm để làm việc ấy, lái chiếc mô tô lơ lửng trong vòng tròn. Bây giờ thì chẳng ai trình diễn mô tô bay nữa, có lẽ các bạn trẻ không còn cơ hội để xem. Vả lại các bạn nhỏ bây giờ học giỏi, nhất định sẽ phát hiện ra lực ly tâm của việc lái vòng tròn quanh lồng đã lớn hơn lực hấp dẫn mà cái xe phái chịu, nên nó bay được cũng là thường tình, chẳng có gì thú vị.

Sau này khi lớn lên, ở một buổi hội thảo sinh viên, tôi có bài phát biểu về nguồn sống, bài phát biểu của tôi có tựa đề là: Hãy Nâng tâm Hồn Lên. Tôi nói đại ý thế này: ai cũng phải chịu lực hấp dẫn của mặt đất, chính nó làm cho ta té ngã, càng sợ ngã càng dễ ngã, đến nỗi ta chấp nhận nó như một vấn đề mặc định của mình và ta chỉ biết ngưỡng mộ sự bay bỗng. Thực ra ai cũng có thể bay bỗng và  điều gì cũng có thể trở nên thăng hoa, chỉ cần bạn biết cách thắng được chính trọng lượng của mình.

3.
Khương Đại Vệ là một nam diễn viên Hồng Kong, năm nay có lẽ đã ngoài 60. Thực ra cùng thời với mình, Khương Đại Vệ không nổi tiếng bằng nhiều người khác, kể cả Địch Long, người chuyên đóng cặp với ông. Khi bắt đầu học võ và thích xem phim võ thuật, tôi thường có thói quen nhìn xem diễn viên có thực sự hiểu biết về võ thuật hay chỉ là kỹ xảo, và đại ca họ Khương thực sự làm tôi ngưỡng mộ.

Tôi đã xem rất nhiều phim của Khương Đại Vệ, nhất là những vai diễn anh hùng hảo hán, rất khí phách và bất khuất, nhiều phim tôi xem đi xem lại nhiều lần, tôi làm quen và mời thuốc lá mấy anh soát vé để có thể coi đi coi lại hằng đêm. Tôi treo hình Khương Đại Vệ ở đầu giường và tự làm một thanh kiếm giống như thanh ông cầm trong “Thập Tam Thái Bảo”, chỉ có điều nó không đủ sát thương bằng nguyên bản.

Dù là con một gia đình điện ảnh nhưng Khương Đại Vệ sớm mồ côi cha, phải lăn vào đời, bỏ học sớm và làm đủ thứ nghề để sống trước khi đến với điện ảnh, với tôi, riêng điều đó cũng đã quá đủ để ngưỡng mộ ông, huống chi là những vai diễn đầy chất kiêu bạc mà một đứa trẻ luôn hằng mơ ước.

Ví Khương Đại Vệ và những vai diễn của ông là nguồn sống thì có lẽ hơi quá và hơi sính ngoại, nhưng cũng như hột é và mô tô bay và nhiều thứ khác nữa, những thứ xuất hiện trong trí óc trắng trơn và non nớt của tôi và nhiều bạn bè khác, đã nuôi tâm hồn tôi khôn lớn.

Hehe, đặt cái tựa câu khách thôi, chẳng qua muốn kể chuyện xưa…

 
Top