Ngày cuối: "Hà Nội trong mắt ai"
Sau một đêm lái xe, chúng tôi tự thưởng cho mình một giấc ngủ muộn, một tô phở gà ăn với quẩy nóng ngon đến nhức nách ở đầu ngõ Đỗ Hành và một chầu cafe ôn lại hành trình trước khi quyết định xem nên thăm làng cổ Đường Lâm hay làng gốm Bát Tràng. Quyết định cuối cùng là làng gốm, vì ở đó chắc chắn có một số cảnh lao động XHCN để đưa vào khung hình.
Chúng tôi đến làng gốm gặp ngày tốt trời nên người rất đông, từ bờ đê vào đã gặp hàng chục cái đám cưới, nào quan khách, nào rạp dựng, nào bàn ghế, nào chén dĩa... cứ thế lách mãi chúng tôi mới đến được trong làng, chỗ những ngõ vắng cạnh bờ sông.
đám cưới đãi trong nhà, trong những ngõ ngách cổ kính có cảm giác rất lạ, rất xưa cũ
ngõ nhỏ, nhà theo kiểu cũ nhưng vẫn có sân, cổng vẫn khóa theo lối xưa
một cô sinh viên chăng?
đi cùng một anh phóng viên chăng?
từ đất...
...tới đất.
Làng gốm thật đẹp và yên bình
chúng tôi đến thăm một xưởng gốm, các chàng trai cô gái đang làm việc rất chăm chỉ, thỉnh thoảng ngước lên cười với khách. Điều ấn tượng nhất đối với tôi là tất các chàng trai rất dễ thương và các cô gái xinh xắn ở làng gốm đều sở hữu một đôi bàn tay đẹp, rất đẹp
từ một sản phẩm thô bằng đất, những bàn tay khéo léo ấy đã làm nên những chi tiết khá sắc sảo
một cô thợ xinh
lại nhiều cô thợ xinh
nhưng xinh nhất vẫn là cô này
Sau khi ra khỏi làng gốm, chúng tôi ghé thăm một bảo tàng cổ vật tư nhân nằm trong một ngôi nhà xưa cũ đến nao lòng, cứ như bước vào thế kỷ trước vậy
chúng tôi ngồi dùng trà trong nhà sau khi đã chụp ảnh chán chê
đó là một ấm trà được chánh quyền tặng cho "gia đình ít con mẫu mực"
trà ngon
chân dung ông chủ - nhà sưu tầm cổ vật gốm - một người đáng mến vô cùng
...
Rời làng gốm Bát Tràng với nhiều hình ảnh đẹp về một chốn thanh bình, xưa cũ, chúng tôi quay trở lại Hà Nội. Vừa vào nội thành chúng tôi may mắn chứng kiến một hình ảnh đã trở nên kinh điển của Hà Nội, tài xế ủi cảnh sát giao thông.
cảnh sát giao thông ở HN đội mũ cối trông như thời Pháp thuộc
Cảnh sát đứng chặn đầu và tài xế cứ húc vào, có lúc gần như anh cảnh sát ngã nhoài lên capo xe, cảnh sát lùi một bước xe húc tới một bước, cứ như thế đến lúc thiên hạ bất bình thì cái xe mới chịu dừng hẳn, nhưng tài xế vẫn nhất quyết không chịu ra ngoài.
vẫn là Hồ Gươm xanh
và cầu Thê Húc đỏ
nhưng may mắn thay cho chúng tôi, vừa ghé Hồ Gươm đã được diện kiến cụ rùa. Cụ Rùa nổi làm xôn xao cả một góc hồ, chúng tôi chụp được nhiều ảnh đẹp
nhiều người vẫn tranh thủ ngủ ven hồ
tình nhơn đi dạo
cô dâu chú rể chụp ảnh cưới
nam thanh nữ tú đi pinic trên tàn cây
...
Chúng tôi ghé bún chả Hàng Mành, theo ý nguyện của tôi, tôi rất mê bún chả Hà Nội, mà nhất định phải ăn ở Hàng Mành mới được. Vì sao ư, xem hình sẽ rõ
vì ớt tỏi được chuẩn bị thế này
vì Nem thế này
vì chả thế này
và rau thế này nữa.
...
Sau khi thõa mãn với chầu bún chả, chúng tôi phi xe ra thẳng sân bay để kịp bắt chuyến bay chiều vào Sài Gòn. Suýt nữa thì chúng tôi trễ máy bay, phần vì tin theo Vietmap mà đi lạc, phần vì hai hũ tương ớt ngâm măng chua mua ở Cao Bằng bị Hải Quan sân bay stop lại. Nhưng tất cả đã qua, chúng tôi rời Hà Nội mang trong hành trang nhiều ấn tượng mạnh mẽ và xinh đẹp về những ngày chu du vùng Đông Bắc.
Những ấn tượng đã qua đều rất mạnh, chúng tôi nghĩ vậy, nhưng chúng tôi không thể ngờ rằng ấn tượng mạnh mẽ nhất, ghê gớm nhất của chuyến đi thực sự còn đang chờ chúng tôi ở phía trước.