...
như thường lệ, là để kỷ niệm pageview đạt 500,000 lượt.
Cảm ơn các bạn đã đến, đã đọc và đã chia sẻ. Tôi vẫn luôn muốn sẽ được viết và luôn có người đọc, và may mắn thay, các bạn đã đọc. Điều này làm tôi rất vui, nhưng có một điều chưa được vui trọn vẹn, đó là, như đã nói ở một entry trước, cái tag "Thơ" là ít người đọc và ít người comment nhất. Điều này không thể trách bạn đọc được, trách tôi làm thơ nửa mùa thôi.
Dù sao, như slogan của mình: uống rượu, làm thơ, giang hồ nửa buổi, tôi vẫn là người làm thơ, và cũng như mọi người làm thơ khác, tôi rất yêu thơ mình :).
Vẫn như lệ thường, quà để cảm ơn các bạn trong dịp kỷ niệm pageview blog này đạt con số 500,000 là một bài thơ, hơi cũ và hơi không thuận, nhưng là cũng để dành cảm ơn thơ.
Cho những bài thơ không đăng
1. Như những nụ hôn không lên môi nàng thơ, chỉ lên mắt, lên môi hay một bờ vai khẽ, của một tay làm thơ nửa mùa, tâm tư dăm nỗi buồn rất nhẹ. Không nắng cũng không mưa. Như tiếng hát cô hàng xóm lỡ thì, buồn vui không rõ, không thiếu phụ cũng chẳng còn thiếu nữ, như những gì còn lại phía sau lưng. Như là những dấu chân
2. Chúng chào đời hiền lành và trinh nguyên như cỏ, đẫm những sương tàn canh những tia nắng mật những tiếng côn trùng và gió. Như tiếng trẻ con khóc nấc góc nhà, không quở mắng cũng không lời dành dỗ. Như giấc mơ từ yên cương ngựa gỗ, có phải anh hùng từ Hàm Tử Chương Dương.
3. Như những gã sơ giao, đã từng uống từng say từng hát, ở đâu? Long Khánh, Đông Hà hay Đồng Tháp? Đã hết mình và cũng đã quên. Như mơ ước một ngày nào đó, bao giờ là bây giờ? không rõ. Trở về nơi mình đã ra đi ngày ngậm ngải tìm trầm, như ngọn lửa lân tinh, âm ỉ cháy không tàn không đốm. Như biết mà như không
4. Nhưng anh thương. Như thương những đứa trẻ suốt đời thua thiệt, như thương chén trà Nguyễn Tuân những cầu kỳ tinh hoa cho mình mình biết. Nhưng anh thương. Những bài thơ không đăng là khúc tỳ bà hành khúc tiếu ngạo khúc hoan ca vênh váo, là câu chuyện kể trong một đêm không trăng sao tĩnh gió, là tiếng quạt của bà. Là một tiếng ầu ơ...
...
Và một món quà khác, cũng cũ, và là quà tôi sưu tầm từ một người bạn câu cũng hay thơ thẩn(Tuấn Sav), khá vui, dành tặng bạn nào không thích dòng thơ chính thống, vốn có nhiều thứ thứ ẩn khuất sau chữ nghĩa
Ngày Xưa
Ngày xưa như sắt như đồng
Như đinh đóng cột, như rồng phun mưa
Bây giờ như cải muối dưa
Mười thang Minh Mạng vẫn chưa ngẩng đầu
Hơn nửa thế kỷ dãi dầu
Tháng ngày oanh liệt còn đâu nữa mà
Ngày xưa súng ống sáng loà
Bây giờ chẳng khác quả cà mốc meo
Ngày xưa sung sức thì nghèo
Bây giờ rủng rỉnh thì teo mất rồi
Ngày xưa lớn khoẻ hơn chồi
Bây giờ nó có đàn hồi nữa đâu
Ngày xưa hùng hục như trâu
Bây giờ èo ọt như tàu lá khoai
Ngày xưa khám phá miệt mài
Bây giờ nửa cuộc mệt nhoài đứt hơi
Ngày xưa chiến tích để đời
Bây giờ chiến bại nhớ thời ngày xưa
Ngày xưa bất kể sớm trưa
Bây giờ thỉnh thoảng lưa thưa gọi là
Ngày xưa đầu tóc mượt mà
Bây giờ lởm chởm như là đá chông
Bây giờ sống cũng như không
Bây giờ hết kiếp làm chồng người ta
Bây giờ ôm hận đến già
Cho dù béo tốt cũng là cơm toi
Bây giờ pháo đã xịt ngòi
Gia tài còn lại một vòi nước trong
Ngày xưa vợ đợi bồ mong
Bây giờ vợ nguýt, bồ cong cớn lườm
Ngày xưa mặt mũi tinh tươm
Bây giờ nhầu nhĩ như tương nấu mì
Ngày xưa lên ngựa là phi
Bây giờ nước kiệu cố đi gọi là
………………………………
Ấy là kể chuyện trong nhà
Sang nhà hàng xóm vẫn là… ngày xưa