1.
Hà Thi nói dạo này Phú ít viết blog. Chuyện cũ có bao nhiêu cũng đã kể hết rồi, chuyện mới thì độ nhật không sự kiện, không đi đâu xa cũng không có gì mà viết, cứ nịnh vợ khen con mãi thành nhàm, lý sự dạy đời thiên hạ thì không đủ tầm, đủ trí, thơ thì rặn mãi mới ra một câu, vả lại giờ còn mấy ai đọc thơ… nói chung là ít viết blog.

2.
Hà Thi cao bằng mẹ, nặng bằng mẹ, mặc đồ chung với mẹ, thoạt nhìn như đã như một cô thiếu nữ. Tôi là một mẫu người cha nông dân: yêu con đơn giản và bản năng, dạy con đơn giản và bản năng. Hà Thi nói rằng các bạn của con ở trường và phụ huynh các bạn ấy đều cho rằng ba Phú trông thật dữ, các bạn đều sợ Phú. Tôi hỏi còn con thì thấy sao, Hà Thi nói rằng Thi cũng thấy Phú hơi dữ, một lần Thi nhìn Phú ngồi canh cho Hà Văn chơi với mấy đứa trẻ lớn hơn mà ánh mắt của Phú thật căng thẳng và dữ tợn. Tôi giải thích rằng đó là bản năng, chúng ta đều có bản năng từ loài vật mà.

Tôi cũng không biết trong tương lai mình phải đối xử thế nào với những thằng cu đến tán tỉnh con gái mình, có lẽ phải tư vấn kỹ năng này, bằng như cứ để tôi cư xử theo bản năng thì để tán tỉnh được cô gái của tôi những chàng trai đó sẽ phải đối mặt với một ngưỡng khó, rất khó. Tôi và Hà Thi đã đi đến một thỏa thuận rằng về các vấn đề tình bạn / tình yêu / hôn nhân của con sau này thì trong mọi trường hợp, phải được báo cáo cho Phú và quyết định của Phú sẽ là quyết định cuối cùng và sẽ không có bất cứ kháng cáo nào được chấp nhận.


3.
Hà Thi không có nhiều bạn nhưng Hà Thi luôn hết mình vì bạn bè, trong một chừng mực được cha mẹ cho phép. Hà Thi rất có gu ăn mặc nhưng chỉ mặc đồ sau khi mẹ đã duyệt. Hà Thi thích công viên hơn siêu thị, nếu nghỉ hè thì Hà Thi thích được một mình về quê ngoại chơi hơn là đi trại hè du học ở nước ngoài. Hà Thi thích đọc sách hơn lướt web và thích ăn cơm nhà hơn là ăn tiệm. Dù biết mình được cha mẹ thương yêu nhưng Hà Thi chưa bao giờ đưa ra một đòi hỏi nào khiến cha mẹ phải cân nhắc khi quyết định.

Trong một ý niệm nào đó, Hà Thi được coi là mẫu trẻ ngoan và vì gia đình.


4.
Mỗi ngày người ta thường có xu hướng tiếp nhận thông tin, đặc biệt là từ internet, một cách tiêu cực hơn và thụ động hơn, tôi nhận ra một bộ phận lớn những, đặc biệt là các bạn trẻ,  người có liên kết với internet đang bị định hướng tư duy và tâm hồn theo theo đám đông, theo thế giới ảo. Đây là một xu hướng có hai mặt, việc bạn không biết một thông tin thật đơn giản, nguy hiểm hơn khi bạn biết thông đó không đầy đủ, nguy hiểm hơn nữa khi thông tin đó được truyền đạt theo tư duy của một nhóm người khác, một cộng đồng khác.

Khi con cái đến tuổi trưởng thành, chúng tiếp nhận thông tin bên ngoài nhiều hơn từ gia đình, ở thời này thì hầu hết là qua internet. Internet không giống như một xã hội thật như nhiều người vẫn ví, ở đó chỉ có thông tin và thông tin, tư duy, tính cách và tâm hồn con người chìm nghỉm trong cơn lũ thông tin mỗi ngày mỗi giờ. Tôi không biết các bậc cha mẹ khác phải làm gì để điều chỉnh con mình tách ra khỏi internet, như nhà báo Đức Hiển đã nói, một chốn ảo.


5.
Còn tôi, tôi chọn cách yêu con đơn giản và bản năng, cách dạy con đơn giản và bản năng, tôi luôn muốn chính mình tập đi cho con, dạy cho con đọc sách trên giấy, dạy chúng tập vẽ bằng tay, tôi kể chuyện cho chúng nghe, hôn chúng trước khi ngủ và bế chúng trên vai… như cách người ta làm với con cái từ hằng trăm năm trước.

 
Top