...
người đọc và yêu thơ bây giờ rất hiếm, người đọc thơ Đàm Hà Phú lại càng hiếm hơn, vậy mà hôm qua có bạn email cho tôi, xin lại một vài bài thơ cũ của tôi mà bạn đã từng chép vào sổ tay nhưng lại làm thất lạc mất. Tôi vui lắm, không biết người khác sao chớ tôi nói thật là tôi làm thơ mà có ai thuộc một câu, nhớ một câu, hoặc giả chép lại, yêu mến là tôi cảm thấy vui lắm lắm. Sau đây là bài thơ cũ mà bạn hỏi, chép lại (có chỉnh sửa) tặng bạn, bài gốc đăng báo Tuổi Trẻ số Thứ Ba, ngày 27-06-1995.
Có một ngày không mưa
Có một ngày không mưa
thành phố thở ra đầy bụi bặm
chắc cuộc đời đã quá thừa hơi ấm
nên người ta bán buôn những món lạnh lùng
Những con đường hốt hoảng chạy mông lung
mái hiên trụi trần hình hài giả dối
trong cơn khát tìm môi nhau uống vội
nụ hôn nở ra những đóa xương rồng
Anh thức dậy và gõ cửa hư không
đợi bắt gặp một giấc mơ vừa chết
ban mai nhỏ giọt café đắng ngắt
chẳng còn ai buồn bã lúc xa nhau
Sông Ngân bây giờ say khướt một chàng Ngưu
thơ thẩn mấy khúc tình ca mòn cũ
những lá rơi trong buổi chiều vắng gió
nhớ tuổi thơ xanh biếc đón mưa ngàn
Có một ngày đời sẽ bỏ quên anh
như trần thế từng quên ngày mưa đến
anh sẽ buồn và về ngồi trước biển
nhờ sóng ban sơ tắm gội xuân thì
(SG-05-1995)
...
Bài này có vẻ hợp với tình hình thời tiết SG mấy bữa rày